Đàn ông làm việc nhà, hèn ở chỗ nào?
Nhiều người cho rằng, đàn ông làm việc nhà là hèn, vậy thử cho hỏi, cái hèn là ở chỗ nào?
Đàn ông là người chứ có phải thần thánh đâu, đàn ông chỉ khác đàn bà ở giới tính, ở sức khỏe vì họ là phái mạnh. Việc nhà lại là việc chân tay, lẽ ra, nếu là phái mạnh, đàn ông càng phải làm việc nhà nhiều hơn phụ nữ, đàn ông làm việc nhà để gánh bớt việc nặng nhọc cho phụ nữ, thế mới xứng là đàn ông. Lạ cái là, nhiều người không nghĩ như vậy và tự quy kết rằng, những gã tay to, cơ bắp cuồn cuộn kia mà làm việc nhà thì thật chẳng khác gì &’đàn bà’. Có người còn gọi họ là những gã &’hèn’. Thật khó hiểu!
Với họ, việc lớn chính là việc k.iếm t.iền, ngày ngày xách cặp đến công sở, rồi tối về ăn cơm, tắm giặt, đợi vợ phục vụ, vắt chân lên ghế. Thế hóa ra, việc lớn ấy ngày ngày đàn bà vẫn làm đó thôi. Suy cho cùng, đàn bà mới là người khỏe, làm cả việc nhà, cả việc k.iếm t.iền. Sao gọi họ là phái yếu? Họ vẫn đi k.iếm t.iền, vẫn làm việc nhà gọn gàng sạch sẽ, chẳng phải như thế, sức lực họ bỏ ra còn bằng mấy lần đàn ông?
Nhiều người quan niệm, đàn ông là phải ra ngoài k.iếm t.iền, lo về kinh tế, mấy việc vặt là để vợ con. Nếu đàn ông không biết k.iếm t.iền là đàn ông hèn. Thế còn phụ nữ, phải chăng phụ nữ đi k.iếm t.iền cũng là phụ nữ hèn, vì họ đã lấn sân vai trò của đàn ông?
Nhiều người quan niệm, đàn ông là phải ra ngoài k.iếm t.iền, lo về kinh tế, mấy việc vặt là để vợ con. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Nếu một ngày chồng bị thất nghiệp, anh không còn lựa chọn nào ngoài việc ở nhà chăm con cho vợ đi làm, k.iếm t.iền. Anh ngại với người khác nên không chấp nhận chuyện đó và cứ ngày ngày dắt xe ra ngoài, nói dối là đi làm để che mắt thiên hạ. Trong khi vợ phải thuê người giúp việc, trả cả lương người giúp việc chỉ vì cái gọi là &’sĩ diện’ của ông chồng. Thế là, thêm gánh nặng gia đình, thêm một khoản phải chi tiêu. Người vợ mệt mỏi, cuộc sống ngày càng khó khăn, con cái cũng không được chăm sóc chu đáo. Chị phải nuôi con, lại nuôi thêm người chồng thất nghiệp chỉ xin t.iền vợ đi đổ xăng để lừa thiên hạ.
Đàn ông như vậy hèn hay đàn ông ở nhà chăm con, đàn ông làm việc nhà hèn hơn? Nếu thực sự, vì bản lĩnh đàn ông thì hãy kiếm việc, k.iếm t.iền, để vợ con thảnh thơi chứ đừng khiến vợ con lo nghĩ cho mình. Như vậy còn hèn hơn là ở nhà chăm con.
Phân tích như vậy để biết rằng, không ai sang hèn đối với trách nhiệm gia đình, con cái cả. Chỉ là họ tự nghĩ mình như vậy thôi. Đàn ông hay đàn bà đều giống nhau. Nếu đàn ông thất nghiệp thì ở nhà gánh việc chăm con, đỡ đần vợ, cũng là để vợ yên tâm đi làm, tập trung công việc. Nếu đàn bà không có việc, ở nhà chăm con càng tốt. Đàn bà ngửa tay xin t.iền chồng cũng chẳng có gì là hèn, là ăn bám. Đã là vợ chồng, chúng ta xứng đáng được quan tâm và chia sẻ cả về vật chất và tinh thần. Ai có cơ hội thì gánh vác giúp người kém may mắn hơn mình. Người có khả năng k.iếm t.iền nên giúp người ít cơ hội hơn. Gia đình hạnh phúc chính là sự sẻ chia và giúp đỡ lẫn nhau, không nên cân đong đo đếm trách nhiệm thiệt hơn làm gì. Đó mới là một người chồng, người vợ tốt.
Tin tưởng nhau, hèn sang không còn là vấn đề, chỉ cần hai bên cùng cố gắng là đủ. Gia đình hạnh phúc là một gia đình có nền tảng vững chắc, mà sự vững chắc ấy bắt nguồn chính từ sự tin tưởng và thông cảm lẫn nhau. Tôi không có việc, tôi ở nhà làm việc nhà giúp vợ. Tôi có việc, tôi đi k.iếm t.iền lo cho vợ con. Chúng tôi là đàn ông nhưng chúng tôi cũng là con người, một con người bình thường như bao con người khác, cần phải lao động. Và bất cứ sự lao động chân chính nào cũng đáng trân trọng và tuyên dương… không có sang hèn.
Theo ThanhB/ Eva
Đàn bà không chung thủy, đừng tiếc!
Với tôi, một người vợ không còn chung thủy, dù yêu đến mấy cũng phải ly hôn.
Tôi nghe anh bạn nói chuyện rằng, vợ anh ấy vừa bỏ theo người đàn ông khác. Tôi không buồn cho anh ấy, cũng không tỏ ra xúc động gì. Tôi lại thấy vui là đằng khác. Tôi vui vì anh ấy đã cởi bỏ được một gánh nặng, đã thấy được điều mình nên thấy. Ít ra, người muốn đi thì không nên giữ lại. Một kẻ phản bội đâu cần phải khóc lóc đau thương níu kéo người ta. Sớm muộn gì bộ mặt kia cũng bại lộ mà thôi.
Nghe nói vợ chồng anh ấy là một đôi vợ chồng hạnh phúc, được hàng xóm mến mộ. Chị vợ lúc nào cũng dịu dàng, ngọt ngào, yêu chiều chồng. Với hàng xóm láng giềng, chị tỏ ra là người ngoan ngoãn, lễ độ và sống biết điều. Nhưng xã hội và gia đình khác nhau, lối sống của con người cũng khác nhau. Không ai khẳng định, người sống tốt với xã hội lại là người sống tốt với gia đình.
Tưởng chừng đó là một người vợ chung thủy, một người mẹ hết lòng vì con, nhưng, sự thật chẳng như thế. Ra ngoài, chị vợ nhẹ nhàng đôn hậu, còn anh chồng lúc nào cũng mặt khó đăm đăm. Người ngoài đâu biết đó là đâu, nhìn mặt anh chồng khó chịu, người ta sẽ nói &'đúng là gã đàn ông khó ưa'. Còn cô vợ lúc nào cũng tươi cười, có ai mà không để lại vài lời khen ngợi. Thế mà chị vợ mới chính là người thay lòng.
Tưởng chừng đó là một người vợ chung thủy, một người mẹ hết lòng vì con, nhưng, sự thật chẳng như thế (ảnh minh họa)
Hỏi ra mới biết, lý do cậu bạn tôi khó đăm đăm chính là vì cô vợ khó ưa. Vợ gì mà chỉ biết chải chuốt, ăn diện, chẳng nghĩ gì đến con cái, suốt ngày chỉ lo làm sao mình đẹp hơn người khác, làm thế nào để trong mắt mọi người, mình trở thành một cô nàng xinh đẹp. Thế đấy, có chồng con rồi nhưng với người vợ ấy, vẻ ngoài vẫn là quan trọng nhất. Chính vì thế, chị vợ nỗ lực hết mình vì mình cần phải đẹp trong mắt thiên hạ, còn với chồng, vợ chẳng bận tâm.
Anh bạn tôi tâm sự buồn khổ khi mất đi người vợ anh vô cùng yêu. Một phần vì ghen tuông, một phần vì không chịu nổi tính khí của vợ, nhịn quá lâu rồi, anh đã thốt lên vài lời không hay. Và kết cục là, chị bỏ đi. Mà chị không đi đâu ngoài nhà người đàn ông chị qua lại lén lút bấy lâu nay, người ta gọi là &'cặp bồ'.
Bây giờ thì anh bạn tôi mới vỡ lẽ, khóc lóc thâu đêm suốt sáng, uống rượu say sưa và lo cảnh gà trống nuôi con. Anh tiếc vợ, tiếc người phụ nữ anh từng yêu. Bây giờ cô ấy bỏ anh ra đi, anh phải làm thế nào.
Thấy tôi cười hề hề, anh bạn ngạc nhiên. Có vẻ như anh nghĩ tôi là kẻ không thông cảm với nỗi đau của người khác, vì tôi chưa gặp hoàn cảnh này nên không thấu hiểu anh. Anh đã sai. Tôi hoàn toàn thông cảm nhưng tôi cảm thấy vui cho anh vì đã rũ bỏ được một con người. &'Bạn à, một người đã có dã tâm thì khó mà thay đổi được. Cô ta muốn bỏ cậu đi thì nhất định ngày một, ngày hai cô ta sẽ bỏ cậu. Cậu đừng phí hoài nước mắt vì con người như thế. Và hãy sống vì mình, vì con. Một kẻ phản bội có gì mà tiếc nuối. Một người đàn bà lúc nào cũng nghĩ đến đàn ông thì cần gì nữa. Cứ để cho cô ta đi đi'.
Anh bạn tôi quá mềm yếu, dù là đàn ông nhưng anh ấy không có dũng khí của đàn ông. Đàn bà một khi đã ngoại tình thì coi như vứt. (ảnh minh họa)
Tôi không chấp nhận người vợ ngoại tình, chưa bao giờ chấp nhận. Nhưng những người không chung thủy, có muốn níu kéo cũng không được, rồi họ sẽ lại &'ngựa quen đường cũ' mà thôi. Một người vợ tốt tôi sẽ tìm mọi cách để giữ gìn trân trọng. Nhưng dù tình yêu ấy có lớn thế nào thì cũng chẳng đủ để tha thứ cho một kẻ phản bội.
Anh bạn tôi quá mềm yếu, dù là đàn ông nhưng anh ấy không có dũng khí của đàn ông. Đàn bà một khi đã ngoại tình thì coi như vứt. Nhân nhượng với một kẻ phản bội chính là sống mòn, sống tạm trong hôn nhân. Nên với tôi, không có cơ hội cho một kẻ thay lòng quay về, nhất là khi người ấy không có ý hối cải. Càng níu kéo chỉ càng làm họ trở nên kiêu kì mà thôi! Vợ ngoại tình đừng tiếc làm gì!
Theo Khánh ghi /Eva
Ở rể, hèn hay không là do mình Câu này không phải do tôi nói mà là do chính người vợ của tôi nói ra. Bởi mỗi lần về nhà là mặt tôi cau có, khó chịu, bực bội. Vợ chẳng làm gì tôi, cả nhà vợ cũng không ai làm gì tôi. Chỉ là hồi chiều, tôi nghe mấy người bạn nói ra nói vào chuyện tôi nương nhờ nhà...