Chiều 30 Tết mời bạn đến ăn tất niên, chồng xấu hổ nên giới thiệu vợ là ô sin. Ai ngờ 5 giây sau bạn ồ lên: ‘Ơ, con gái sếp tổng đây mà’
Lần đầu tiên Thành gặp Hạnh – vợ mình là trong một hiệu sách. Trông dáng vẻ xinh đẹp, kiều diễm của cô nên Thành mới chủ động làm quen. Với một người dẻo mỏ, kinh nghiệm tình trường dày dặn như Thành, chẳng khó để anh cưa đổ được cô nàng.
Yêu nhau nửa năm, Thành chẳng biết tí thông tin nào về Hạnh cũng chưa từng được đưa cô về tới cổng. Anh có hỏi thì cô bảo:
- Bố mẹ em mất cả rồi.
Thấy Hạnh cứ lý do Thành đ.âm ra nản, chẳng muốn tiếp tục nữa. Anh nghĩ mình cứ thả thính đến cuối cùng mà nhà Hạnh nghèo thì lại mất trắng như chơi. Đúng lúc Thành định rút lui thì anh mới ngớ người khi nghe tin Hạnh thông báo có thai và cô chưa đầy 18 t.uổi.
Sợ nếu bỏ Hạnh thì anh sẽ bị tố cáo ra pháp luật, có khi còn bị đi tù như chơi nên Thành nhắm mắt, chấp nhận làm đám cưới. Hôn lễ chỉ có sự góp mặt của gia đình họ hàng bên nhà Thành.
Thành là người vụ lợi, anh chỉ tạo quan hệ với những người giàu có. Lấy vợ cũng thế, tuy Hạnh có xinh đẹp nhưng cô lại chẳng có bố mẹ lắm t.iền khiến anh thất vọng lắm.
Ảnh minh họa
Hạnh học hành dở dang nên chẳng xin việc được ở đâu, chỉ quanh quẩn ở nhà chăm sóc con cái và lo chuyện gia đình. Tính Thành vốn sĩ diện hão với bạn bè còn vợ con lại tiết kiệm, ki bo. Không kiếm ra t.iền, quanh năm Hạnh chẳng mua nổi bộ quần áo mới nào, chồng có cho thì cầm chứ chưa bao giờ dám xin.
Có nhiều người tự hỏi tại sao một cô gái xinh đẹp như Hạnh lại cam chịu ở bên người chồng như thế nhưng chỉ người trong cuộc mới hiểu. Hạnh yêu chồng và vì con nên không muốn phải rời xa anh. Đôi khi nghe chồng mắng nhiếc nặng lời, cô cũng chỉ im lặng cho anh nói chán rồi lại thôi.
Chiều 30 Tết, Thành mời bạn bè đến nhà ăn tiệc tất niên và tân gia luôn vì họ vừa dọn về căn nhà nhỏ mới xây được 1 tuần. Bạn bè đến đông đủ, ngồi hết ở phòng khách còn Hạnh lại lúi húi dưới bếp, chuẩn bị hết món này đến món khác tới mướt mát mồ hôi. Lúc Hạnh đang dọn đồ lên, vì sợ bị mọi người cười chê có cô vợ quê mùa, ăn mặc luộm thuộm nên anh vội chống chế:
- Đây là ô sin nhà tôi.
Hạnh đang ngơ ngác không hiểu thì Nam – một người bạn của Thành vội kêu lên:
- Ơ, con gái sếp tổng của tôi đây mà, ông đừng đùa thế chứ.
Video đang HOT
Hạnh nhìn thấy Nam cũng ngạc nhiên không kém vì nhận ra người quen, còn Thành thì bảo:
- Ông có nhận lầm người không?
- Cái ông này hay nhỉ, tôi làm thư ký cho sếp mà còn không rõ à. Mà ông là chồng cô ấy sao cứ như trên trời rơi xuống vậy?
- Có thật thế không hả em?
Thành quay sang nhìn vợ dò hỏi nhưng cô chỉ im lặng:
- Chuyện này là thế nào?
- Ơ thế đây là vợ cậu hay ô sin? – Nam nhìn Thành đầy vẻ hoài nghi.
- Thật ra, em là con gái sếp của anh Nam thật. Trước đây em không nói cho anh biết vì sợ anh chỉ yêu em vì t.iền. Bố mẹ biết em yêu anh thì cấm cản, nói anh nghèo, không tương xứng, nếu cứ cố tình thì sẽ từ mặt và làm cho anh không còn gì nữa. Suốt gần 1 năm sống cùng, em không nói cho anh biết là vì vậy.
- Có thế chứ, chắc từ đợt cậu cưới đến giờ tôi ở nước ngoài không về nên chưa có cơ hội gặp Hạnh bao giờ. Ông đùa dai thật đấy, vợ thế này mà lại đi giới thiệu là ô sin.
Bỏ ngoai tai những lời Nam vừa nói, Thành quay sang bảo vợ:
- Hay bây giờ em về nhà với bố mẹ đi, giờ còn cần thử thách anh nữa à?
- Tôi cho anh quá nhiều cơ hội rồi nhưng hôm nay thì đã hết. Anh không coi tôi ra gì, chỉ đáng là con ô sin của anh thôi.
- Anh… anh xin lỗi, anh lỡ lời.
- Anh không cần phải nói gì nữa, khi tôi nghèo thì anh khinh thường, biết tôi có bố giàu có giờ anh lại thay đổi thái độ luôn. Anh l.ật m.ặt còn nhanh hơn lật bàn tay nhỉ?
Hạnh quay đi thu xếp đồ đạc rồi ôm con đi ngay đêm hôm ấy. Bây giờ cô hối hận lắm, giá như ngày đó cô tin lời bố mẹ, không cố tình có bầu để sống cùng Thành thì có lẽ giờ cô đã hạnh phúc chứ không phải một mình lang thang thế này.
Theo WTT
Thấy vợ nhặt rác đến buổi họp lớp, chồng xấu hổ đuổi về
Rồi nụ cười anh tắt nắng, mặt trợn ngược, miệng há hốc khi chiếc xe 2 tỷ đó đỗ xịch trước mặt chị. Người lái xe xuống cung kính mời chị lên giống như chị là bà chủ của anh ta vậy.
ảnh minh họa
Người ta vẫn nói vợ chồng khổ cực thì biết trân trọng nhau, lúc giàu sang phú quý rồi sẽ biết lòng nhau. Anh chị cũng vậy. Thuở hàn vi, anh chị đến với nhau khi trong tay chẳng có lấy một đồng. Chị nhặt rác hàng ngày k.iếm t.iền lo cho cuộc sống của cả hai vì lúc đó anh còn đang đi học. Lúc đó, anh rất tôn trọng nghề nghiệp của chị vì nó đang giúp anh thực hiện ước mơ. Thậm chí, anh còn thấy chị thật là tài giỏi khi có thể nuôi được anh ăn học thêm tận 2 năm trời để anh có được vị trí tốt hơn trong công việc hiện tại.
Anh không ngừng tự hào về chị, đi đâu anh cũng nhớ đến chị, cũng nói về chị bằng sự hãnh diện. Nhưng hai năm sau đó, khi anh đã có được sự nghiệp ổn định, vững vàng rồi thì anh hoàn toàn thay đổi.
Công việc tốt, anh có điều kiện được tiếp xúc với nhiều cô gái trẻ đẹp hơn và hình ảnh về chị trong mắt anh dần phai mờ, nó không còn khiến anh thấy tự hào nữa mà khiến anh thấy xấu hổ. Nhất là khi đồng nghiệp, bạn bè bảo anh phong độ, đường hoàng là thế mà lại có vợ nhặt rác. Sao anh không bảo vợ anh bỏ nghề đi chứ vợ nhặt rác, chồng làm viên chức như thế thì cộc kệch lắm, mà nói ra, thiên hạ người ta lại cười cho. Anh bực tức, về nhà trút giận lên chị:
-Cô thôi ngay cái trò nhặt rác vớ vẩn đó đi, ở nhà tôi nuôi. Sự xuất hiện của cô ở ngoài đường khiến tôi xấu hổ lắm đấy!!
(Ảnh minh họa)
Chị sững sờ, sau 7 năm chung sống, tưởng như vợ chồng đã gắn bó đến mức thấu hiểu tận tâm can nhau thì anh lại buông ra những lời cay đắng như vậy với chị. Anh nói anh đang xấu hổ về chị. Nhìn mình trong gương, chị không hiểu, sự hy sinh của chị vì anh bao nhiêu năm qua là vô ích hay sao??
Anh thì lảng tránh chị, về nhà ít hơn và rất khuya mới về. Lúc nào anh cũng viện ra lý do anh rất bận. Đó là chưa kể anh rất khó chịu với việc chị xuất hiện ở bên cạnh anh. Thành ra những khi có dịp gì phải có vợ đi cùng, anh đều từ chối hoặc viện cớ chị ốm, chị bận để đưa một cô gái khác đi cùng. Và đương nhiên, mối quan hệ ấy của anh chẳng dừng lại như vậy.
Sự phản bội của anh đã trở thành tiếng chuông đ.ánh thức chị. Chị hiểu, đã đến lúc chị cần cho anh biết giá trị đích thực của bản thân mình. Để anh không thể coi thường chị, khinh rẻ chị nữa.
Anh có buổi họp lớp nhưng không hề bảo với chị. Buổi họp lớp có sự góp mặt của đông đủ mọi thành viên trong gia đình của mỗi thành viên trong lớp nhưng anh lại đến có một mình, mà không chính xác là lát nữa anh sẽ đi đón cô bồ nhí còn chưa tan học ca chiều trên giảng đường của anh. Mọi người hỏi về chị thì anh bảo chị ốm không đến được. Anh nào ngờ vừa dứt lời thì chị xuất hiện.
Sự xuất hiện của chị khiến ai nấy ngỡ ngàng. Anh bị hớ, lập tức lao về phía chị nói to:
-Ơ kìa, em bị ốm mà còn đến làm gì chứ??
Rồi anh ghé sát miệng vào tai chị, gằn giọng:
-Cô mau biến về đi, ở đây để làm tôi bẽ mặt à. Mùi rác rưởi từ người cô khiến nơi đây bị ô uế đấy!!
Chị cứ nghĩ anh sẽ giữ cho chị chút thể diện cơ, thế mà anh lại khiến chị đau lòng đến vậy. Anh xua đuổi chị, kêu chị tránh xa anh. Anh đã cạn tình đến mức này thì chị còn mong gì nữa chứ. Nhấc điện thoại lên, chị bấm số của ai đó rồi cười mỉm:
- Bảo lái xe đến đón tôi nhé!!
-Gì cơ, cô mà cũng có lái xe riêng á. Cô không tiếc t.iền công đi nhặt rác một ngày để thuê taxi cơ à!! - Anh cười ha hả, nghĩ chị bị hoang tưởng
Rồi nụ cười anh tắt nắng, mặt trợn ngược, miệng há hốc khi chiếc xe 2 tỷ đó đỗ xịch trước mặt chị. Người lái xe xuống cung kính mời chị lên giống như chị là bà chủ của anh ta vậy. Tiếng xì xầm rộ lên, anh nhìn chị, cứng họng:
- Đây là...
- Quên không nói với anh, em nhặt rác được trời thương nên mở được xưởng tái chế riêng, công việc tốt, có chút lãi nên mua con xe này đi chơi thôi!!
Chị dứt lời thì bước lên xe luôn. Anh đứng như chôn chân tại chỗ. Anh muốn đuổi theo chị nhưng chân anh đã bước không nổi nữa rồi. Mà tự bản thân anh cũng thấy mình chẳng còn đủ tư cách để đuổi theo chị. Đây chính là cái giá mà anh phải trả cho sự coi thường chị thôi. Về phía chị, chị chẳng buồn khóc, chị nở nụ cười vì chị đã buông tay được khỏi cuộc hôn nhân không còn thuộc về chị này. Đúng là thời gian không khiến con người thay đổi, nó chỉ làm cho con người ta sớm bộc lộ bản chất mà thôi!!
Theo Blogtamsu
Đi dự tiệc ở khách sạn 5 sao bắt gặp vợ mình, chồng giới thiệu là ô sin Từ ngày được cất nhắc lên chức trưởng phòng kinh doanh Hoàng tỏ vẻ kênh kiệu và tự hào về cái ghế của anh lắm. Với tài năng nịnh nọt của mình, sếp quý anh lắm, anh đi sếp cũng gọi Hoàng đi cùng nên giờ anh được ví như cánh tay phải đắc lực của sếp. Có quyền, có t.iền Hoàng cũng...